Võ trang! Chiến đấu! Chỉ hai chữ ấy là đủ rồi.Bạn và tôi, ta có những tài cán riêng, vậy đừng mất công buồn bực vì nỗi không được như người kia người nọ.Một đêm, ông ngủ chung phòng tại lữ quán với giáo sư Sayce ở trường Đại học Oxford.Tôi là một viên kiểm soát số hàng dự trữ của một công ty ở Baltimore.Đô đốc Byrd sống cô độc ở đó trong năm tháng,.Họ cũng khuyên anh ta nên lập di chúc đi thì vừa.Mới đây, một độc giả, bác sĩ, bảo từ hồi đi học, đọc xong chương đó, thì đổi chữ kí, không kí tên thật nữa mà kí là "Today" (Hôm nay).Đoạn trường ai có qua cầu mới hay!Sau vào phòng riêng của bác sĩ; trông nét mặt ông mà chúng tôi kinh hoàng.Chúng ta sầu não vì nghèo hơn gia đình ông Xoài; nhưng có lẽ ông Xoài cũng sầu não vì nghèo hơn gia đình ông Mít và ông Mít cũng nghèo hơn gia đình ông Ổi.
