Tiếng chuông điện thoại reo vang chợt cắt đứt dòng suy nghĩ của James.Nếu không xảy ra những rắc rối ấy, chắc tớ cũng chưa học được cách giao việc cho nhân viên sao cho hiệu quả.Thế là James bắt tay vào xác định thời hạn cho từng công việc và nói chuyện cụ thể với mỗi nhân viên một lần nữa.Thật ra, chẳng phải họ phụ thuộc vào nhau đến mức có cùng mọi chọn lựa.Vì sao anh vẫn gặp rắc rối sau khi đã rút kinh nghiệm rất nhiều so với những ngày đầu làm quản lý? Anh đã thiếu sót điều gì kia chứ? Tại sao vấn đề ủy thác công việc cho nhân viên lại phức tạp đến thế? Anh phải làm gì mới có thể tiên liệu hết những khó khăn có thể xảy ra? Hàng chục câu hỏi cứ xoay tròn trong đầu James.- Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ.Chúng thật diệu kỳ mà cũng thật giản dị!Ánh mắt anh dừng lại nơi tấm ảnh chụp cùng nhân viên dịp hè năm ngoái.Điều quan trọng là cậu phải biết rút kinh nghiệm.Rồi họ làm việc trong cùng một công ty và mua nhà trả góp ở cùng một chung cư.
