Tôi có lại xin việc tại nhiều nhà sản xuất phim nhưng không một ai mướn tôi.Ngày 31-7-1944, khi hay tin ông chết thình lình tại Sứ Thần Khách sạn ở Nữu Ước, tất cả những nhà doanh thương trên đường Wall Street đều như bị sét đánh, vì ông là một nhà tài chính quan trọng nhất ở Mỹ.Đó không phải là ý của tôi mà là của Carl Jung.Nó đã hoán cải đời tôi một cách lạ lùng".Có phải bằng cách phàn nàn và chỉ trích kẻ khác không? Không.Thí nghiệm tai hại đó đã cho tôi một bài học tới già đời chứ?.Họ biểu anh Haney: "Chúng tôi phải cho ông hay, nếu ông đi du lịch như vậy người ta sẽ phải quẳng thây ông xuống biển đa!"Bức thư không làm xấu danh Đại tướng mà làm ô danh mụ rất nhiều.Tôi hoá ra chua chát và uất ức.Tôi xin kể bạn nghe chuyện một người mà tôi nhận có thiên tài về phương diện tu thân: Ông H.