Chị út là người bạn học lớp một với tôi.Người rỗng như không có lực.Mong ông chỉ nói những điều cần nói.Thấy chưa, cả nhà đều lo cho con.Thấy chưa, cả nhà đều lo cho con.Lại nói chuyện đi đá bóng.Sao lại xé sách hở con.Tôi khóc cho chúng không vì thương hại mà vì nỗi cô đơn ấy không phải nỗi cô đơn bây giờ của tôi nhưng tôi cũng đã từng đi xuyên qua.Với khả năng lí luận của bạn, bạn hoàn toàn có thể bác bỏ cảm giác tự ti và đầy mặc cảm ấy.Ở đó, có thể tôi sẽ như một anh nông dân lạc lõng trong bữa tiệc thị thành.