Đợt viết này gần như một sự thương lượng cuối cùng của một giai đoạn với dư luận và người thân.Ba năm đè nén nó rồi mà mình không nhớ ra mặt nó.Hôm trước, chị cả con bác bảo tôi: Hôm qua, em làm mẹ khóc đấy.Mà trong giai đoạn ấy, biết bao con người vô tội và đầy tài năng đã không còn cách nào khác phải làm những tấm ván lót đường.Một pho tượng im lìm.Tôi không ngại giam xe 15 ngày và nộp phạt 200.Hãy thử cho trí tưởng tượng mở máy xem, khi mà bạn đang ngồi im mà không được viết.Còn sót lại những tôi tiếp tục này.Không để lãng phí, lãng quên khi chưa từng nhớ những đỉnh cao đã có.Bên phải là bụi cây, bụi cây, rồi đến bể bơi.
