Mở tủ ra, thay quần áo.Hắn cũng thông minh đấy chứ.Bạn có hai giọng chính.Chỉ là ta đang viết.Chưa từng hỏi và chưa từng ai trả lời.Ông anh cũng làm theo.Và không phàn nàn khi tôi vẫn luôn là tôi: Lười gấp chăn màn khi ngủ dậy.Nhưng cũng không nên dằn vặt và quá xấu hổ.Tất nhiên là để khỏi nghe những lời khuyến khích, động viên, tôi đành nhỏm dậy.Bác bảo: Cháu khẳng khái quá nên luôn bị thiệt.