- Chắc cậu còn nhớ cái ngày mà gia đình tôi dọn đi lúc chúng ta mới lên mười.Mặt trời đã lên đỉnh đầu rọi thẳng xuống khu đất.Bà đã sống ngay từ ngày đầu tiên trong khu rừng này.Anh quá bị ám ảnh bởi thực tế đó quá đến nỗi không thể nào nhìn sự việc một cách toàn diện và sáng suốt hơn.Tôi đã học hỏi rất nhiều khi đi quan sát những cửa hàng khác.Chàng vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn.Ngươi nổi tiếng là xấu xa.Tôi cũng luôn tìm kiếm những cơ hội mới ở bất kỳ nơi nào có thể.Ngươi phải nhanh lên.Ông ấy là Jim - cũng khoảng tuổi Max - cái tuổi sáu mươi nhưng lại có gương mặt trông thật khắc khổ bởi những năm tháng dãi dầu nắng mưa in đậm trên mái tóc đã bạc quá nửa, thế nhưng trong dáng đi của ông cũng toát lên một tư thế kiêu hãnh và đầy tự trọng.