Ta chẳng dại gì mà nghe.Điểm tâm xong, ông lại đi ngủ chừng một tiếng.Nhưng nếu bạn có lý thì hết thẩy những triết gia và giáo dục gia từ hồi nhân loại có sử tới giờ - Giê Su, Khổng Tử, Thích Ca, Platon, Aristote, Thánh Francois - hẳn lầm lẩn cả rồi.Ông cụt cả hai chân, ngồi trong góc thang máy trên cái ghế có bánh xe.Sáng hôm sau thức dậy, đầy tự tin vì đã phú cho Thượng Đế dắt dẫn.Lòng biết ơn thì như bông hồng, phải trồng trọt, tưới bón, nâng niu, nắng che gió chống.Nhưng chuyện xảy ra thiệt.Vận mạng của ta ở trong tay ta, chính ở trong tay ta.Chắc là hoàn cảnh tự nó không thể làm cho ta sung sướng hay đau khổ.Đáng lẽ uyển chuyển trĩu xuống dưới sức nặng thì những cây ấy lại hiên ngang đứng thẳng chóng cự lại, tới nỗi tuyết nặng quá, cành phải gãy, thân phải nứt - rồi tôi phải đốn bỏ hết đi.
