Ông trả lời bằng mấy dòng sau này: "Nghĩ kỹ, tôi cũng không đồng ý với tôi về bài đó.Disraeli, một trong những nhà chính trị khôn khéo nhất đã nắm vận mạng cả đế quốc Anh, có lần nói: Gặp một người, cứ nói với họ về chính bản thân họ, họ sẽ nghe bạn hàng giờ.Cho nên xin Ngài nếu có thì giờ quá bộ lại xem giúp chúng tôi để chỉ bảo cho chúng tôi cách sửa đổi, ngõ hầu được giới chuyên môn thâu dùng, thì chúng tôi đội ơn Ngài lắm.Vì quen giấu tình cảm của mình, chị đứng thừ ra một lúc, câm như hến và trơ như đá.Nhưng họ mắc phải cái lỗi thông thường là chỉ nghĩ tới cái họ muốn.Tôi lại đây không phải vì điện đâu, mà chỉ vì muốn mua của bà vài cái trứng gà thôi.Sâu ăn hết bông hồng của tôi.Tôi thích nó lắm, mà lần trước ít bạn quá, không đủ làm một kíp.Bạn sẽ thấy như Lincoln và Roosevelt rằng muốn thành công trong bất cứ nghề nào - trừ nghề coi ngục - cần phải hiểu quan điểm của người khác".Nhưng người ta có đồng ý với bạn không? Người ta có vui lòng công nhận người ta lầm không? Không! Vì bạn đã đập một vố ngay vào trí khôn, vào sự xét đoán, vào lòng tự ái của người ta.
