Có người thiếu sự giáo luyện về đức khôn ngoan, hay lấy cái tương đối làm tuyệt đối.Sao tự nhiên họ thấy thích những ai họ hạp.Bắt tay thi hành nó đi.Họ ở không nhưng với cõi lòng đi xuống.Nói theo tâm trạng của một thi sĩ nọ thì họ muốn ôm trời nhưng e ngại đuối sức.Vấn đề nầy tôi sẽ bàn rộng ở mấy chương sau.Quan niệm ái tình như vậy giúp ta thấy thoạt đầu, tình yêu chớm nở trong lòng bạn trai cũng như ở con tim bạn gái là tình trong lành, thánh thiện và tối cần cho nhân loại.Họ chưa là vĩ nhân nhưng chí của họ không vừa: họ muốn cho đời họ một cái gì.Trong cơ quan có kỷ luật mà họ thụ giáo hay cộng tác, họ cho những luật đúng giờ đúng khắc là dây rối vướng chân họ.Cũng không phải họ thấy lẻ loi như một thiếu phụ vừa đưa chồng đến chốn yên nghĩ nghìn thu trở về cô phòng vắng lạnh.
