Ngày hôm qua cháu không học gì cả.Với những con lợn này thì nắm tay nhau cùng bước bên nhau với lại vì hạnh phúc nhân loại chắc phải đợi hơi lâu.Chúng ta cùng bắt chước nhau và vô thức tốt hơn từ đó.Lúc ấy, anh quên chưa kể cho em, anh thấy người mát lạnh.Để thay đổi những điều cần và có thể thay đổi.Nhưng sự phá bỏ này chỉ là sự phá bỏ vô thức.Rỗng bên ngoài và rỗng cả bên trong.Cháu bảo: Con hơn cha là nhà có phúc ạ.Nhưng điều đó cũng chứng tỏ để bao người có tầm nhận thức và khả năng dung hòa thấp hơn bố có được sự đổi mới, thật khó vô cùng.Nhưng đời đã trót giao cho bạn vai một thằng con trai thường thì trầm tính mất rồi.
