Bà té, đầu gối chảy máu và sái cổ tay.Làm sao trừ được 50% lo lắng về công việc làm ăn của chúng ta?Vài tuần sau, tôi chống nạng đi được.Ông nghe tiếng kêu, chạy lại, thì đã không cứu được nữa vì bị bỏng quá nặng.Y có mang ơn ông không? Có, nhưng không lâu.Vì vậy, nhiều lần tôi kể cho họ nghe chuyện một ông không được học hết những lớp sơ đẳng trường làng mà cũng nên danh.Ta lầm tưởng rằng ta mệt nhọc vì làm việc quá nhiều bằng tinh thần hoặc cơ thể.Không bao giờ bà phàn nàn về sự bạc bẽo của con cái.Họ thấy họ lớn hơn ông Trời, vì muốn làm gì thì làm kia mà! Một mặt khác, họ thường muốn áp chế và trách móc mọi người nhưng nếu ai cũng đồng ý với họ luôn luôn, thì họ còn áp ché ai được nữa? Phương pháp đó có kết quả tốt và chưa bao giờ con bệnh của tôi tự tử hết".Bạn có giống họ không? Có thể được lắm.