Cũng không phải điệu cười sảng khoái rồi.Nên bạn có thể quyết định bạn không hối hận.Đơn giản vì tôi 21 tuổi và tuổi này là tuổi đến trường.Cả món tinh thần cũng thế.Hắn có thể là một lãnh đạo khác; hay chỉ là một nhà thơ dám viết những điều quá đúng về bản chất của cuộc chiến tôi gây ra.Bác ơi, cháu phải sống để tìm cho bác những niềm vui và giải tỏa tinh thần lớn lao hơn những thứ tâm linh ngăn cách bác cháu ta: Cháu ăn tỏi và bác không ăn tỏi.Sau hai tuần (chỉ làm ngày chẵn còn ngày lẻ ngủ li bì), bà chị, sếp, ký cho trưởng phòng phát cho tôi một tờ giấy lĩnh lương: 200 nghìn.Biết là cái ấn tượng ấy chẳng hay ho gì.Có thể ví khi con người sinh ra, trong nó có một chiếc đồng hồ cát.Nhưng người xem lại trầm trồ: Ồ, một kỷ lục, suốt đời nó chỉ ăn canh.