Nhà văn bỗng cảm thấy buồn.Nếu hắn là người tài.Họ càng không biết có thể bạn chẳng được gì mà cũng có thể một ngày kia, khi bạn đang cầu bất cầu bơ, người ta tặng bạn một cung điện vì một lí do mà đã lâu bạn không thèm nghĩ tới.Trong khi đời đời thay đổi từng giây từng giờ.Bạn lại muốn dựng một khung cảnh: Bà già nhăn nheo rách rưới yếu ớt dị tật hơn.Tôi định kiến và chủ quan quá chăng? Thù dai quá chăng? Sau khi cô ta không duyệt cái đơn xin nhập lớp sau thời gian bảo lưu của mình.Ông anh cũng vuốt vuốt vuốt.Ông anh hỏi ở đây bao lâu cũng được à.Nhưng lí trí dạy tim tôi phải muốn.Khi mà bạn bắt buộc cần những đối xử dịu dàng dành cho một con bệnh thì họ lại thường dùng phương pháp nhà binh.
