Tôi rất hài lòng khi có cơ hội để viết lời nói đầu này, để giới thiệu về Gordon Livingston với những ai còn chưa biết được tài năng đặc biệt của ông.Trên hết phải là lòng tốt, sự tình nguyện hiến dâng vì người khác.Chúng ta được huấn luyện để trông chờ những giải pháp tức thời.Những người ốm yếu hay đau khổ luôn cảm thấy sự lựa chọn của mình bị giới hạn, đôi khi bởi hoàn cảnh bên ngoài hay tình trạng ốm yếu của chính họ, đôi khi do chính chúng ta tự giới hạn cuộc sống của mình.Chúng ta sống trong một nền văn hoá trong đó cảm giác về những điều sai lầm lan toả khắp nơi.Một trong những điều làm cho chúng ta trở thành con người là khả năng suy nghĩ về tương lai.Ông và một số người khác chính là những người mà tôi cần khi con tôi mất, những người thực sự hiểu khoảng trống mà tất cả chúng ta đang rơi vào, và đang cố gắng – đôi khi nửa vời để bám giữ.Khi điều này xảy ra, tuy nhiên, những mối đe doạ phải được xác định một cách thực tế.Người ta phản ứng rất khác nhau.Nhưng trong thực tế, vai trò khác nhau đòi hỏi chúng ta phải có những thái độ khác nhau.
