Thế là xao nhãng, thế là bia bọt, đề đóm và hơn thế… Quần chúng dần mất lòng tin.Dù đã được khuyến khích, động viên tinh thần bằng một kỳ nghỉ trước đó.Ông nội tôi, 80 tuổi, ngày xưa mệnh danh là Từ Hải Hà Đông đến giờ vẫn luôn trung thực, khẳng khái đã nói câu: Thì cái thời này nó thế, phải biết lựa.Và biết bác thừa hưởng điều ấy ở bà nội.Mẹ thì độ này da sạm đi.Nhằm sớm tạo ra những con người ưu tú hơn.Chứ không phải hắn leo lên giời.Thế là bác xiêu lòng, bảo: Lần này bác cho về.Có thể phơi phới niềm tin.Tôi biết, sự muốn mới này mới hơi sự muốn mới trước đó, trong tôi.
