Chỉ là trước khi hứng trọn lưỡi gươm của sự hờ hững loài người mặc chiếc vỏ định mệnh, anh ta đã tẩu thoát ngoạn mục và kiên cường thế nào.Tôi mà tục thì còn bằng chín lần thế.Ông bảo: Em nói tiếp đi.Hơn nữa, trong bình dân ẩn chứa thiếu gì tầm cao không có cơ hội được tưới nước vì bị che khuất bởi chính cái vòm chung chung thấp thấp ấy.Có lẽ cũng không dám gần quá vì sợ bị hút vào rồi thì không dứt ra nổi.Muối thì về biển còn nước thì lên mây.Bao giờ thì xong? Không bao giờ? Không rõ.Còn lại, mọi thứ khá dễ hiểu nếu thực sự muốn hiểu.Cô ta có lỡ đọc phải cũng đừng nhầm là mình.Chỗ khác, riêng xông hơi một lần đã 80.