Cảm giác cô đã đúng, trước mặt cô là Lâm Vinh, bằng xương bằng thịt.Sáng hôm sau, vẫn như thường lệ, Chíp đi học, ba đi làm, mẹ đi chợ.Cảm giác cô đã đúng, trước mặt cô là Lâm Vinh, bằng xương bằng thịt.Có bao giờ bạn tự hỏi: "Sao mình ko giữ nó trong tay?!".đi, hãy chăm đi dạo ở công viên, bờ hồ.Cô nhìn lên bầu trời và mỉm cười như vừa hiểu ra một điều gì đó.Bạn cho nó vào kho để rồi lâu lâu vô tình mở cửa kho ra bạn nhìn thấy nó và rồi cảm thấy nao nao buồn.- Mày gì? Để tao nói, cả lớp nghe nè, đứa nào muốn uống nước mía thì theo tao nha, tao khao!Đang phân vân bỗng Ghét nghe thấy một tiếng gọi:Mỗi khi được nhìn ngắm con mình chơi đùa vui vẻ mọi mệt mỏi và phiền muộn trong chị đều tan biến hết.